“Lòng sâu biển rộng mênh mông
Không sao bằng được tấm lòng thầy cô”
Thầy cô là người cha người mẹ thứ hai cho em bao kiến thức.
“Thầy cô” hai tiếng thân thương lúc nào cũng khắc sâu trong tâm trí, trong suy nghĩ của em.
Hạnh phúc thay!
Tạo hóa đã ban tặng cho em một sự sống,
bên cạnh đó là những người luôn ân cần dạy dỗ theo dõi từng bước đi của em,
giúp em sống một cuộc sống đầy ý nghĩa, luôn ngẩng cao đầu về một tương lai tươi sáng.
Chính vì lẽ đó mà em luôn khắc sâu công ơn trời biển của thầy cô.
Thầy cô như những người lái đò đưa những thế hệ học sinh đến bến bờ tương lai hạnh phúc rồi lại tiếp tục công việc của mình trên dòng sông xanh tiếp tục công việc của mình.
Ngày lại ngày, có biết bao thế hệ học sinh qua dòng sông tri thức.
Dòng sông vẫn cứ lặng lẽ trôi ,dù bất cứ hoàn cảnh nào, Người lái đò vẫn vượt qua.
Chúng em, những người khách sang sông vẫn luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô.
Chúng em chỉ mong sẽ luôn nhìn thấy nụ cười mãn nguyện của thầy cô.
Thầy cô sẽ mãi là những người dìu dắt chúng em trên con đường đời, sẽ mãi là những người đưa đò tận tụy nhất.
Có ai đó đã nói rằng:
“Hãy cảm ơn ngọn đèn” vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm.
Thầy cô là những người cầm ngọn đèn bất diệt của tri thức ,trí tuệ soi sáng con đường tương lai cho em, chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa để một ngày nào đó sẽ đáp xuống một chân trời tươi đẹp ,rực rỡ muôn sắc màu và ánh sáng.
Chắc chắn rằng khi đã vững bước ở chân trời ấy em sẽ không bao giờ quên được công ơn của thầy cô.